Phang lồn em mẫu ảnh nội y bím múp sau buổi chụp hình. Tôi vốn có trí nhớ tốt nên lúc nửa đêm đi xuống không hề phạm sai lầm nào, Tần Hạo Nhiên khen tôi thông minh với vẻ mặt kinh ngạc. Sau đó, tôi được yêu cầu gửi hai chai rượu vang đỏ lên phòng 208 trên lầu. Sau khi tôi mở cửa bước vào, có một người đàn ông cởi trần ngồi với những hình xăm dữ tợn trên cánh tay, đang cầm điếu thuốc nói chuyện với một người phụ nữ đeo trang sức bên cạnh. Tôi hơi cúi người xuống, kính cẩn nói: Xin chào, xin lỗi, đồ uống của anh đây! Người xăm trổ cũng không thèm ngẩng đầu lên mà ậm ừ: Được rồi, đặt lên bàn đi! Tôi đặt đồ uống lên bàn. Tôi vừa định quay người bỏ đi thì phía sau vang lên giọng nói của người phụ nữ đeo đầy đá quý: Chờ một chút! Tôi lập tức quay lại với nụ cười trên môi: Thưa cô, mệnh lệnh của cô là gì? Người phụ nữ đó có lẽ là khoảng năm mươi tuổi, đôi mắt nhỏ nhìn từ trên xuống dưới, cẩn thận nhìn tôi như đang chọn một món đồ: Anh ơi, một chuyến đi hết bao nhiêu tiền? Một lúc sau tôi mới tỉnh dậy: Xin lỗi thưa bà, tôi chỉ là người phục vụ thôi. Bà nhà giàu có ý rất nhiều, bà mỉm cười vỗ vỗ hộp thuốc lá trên bàn: Uống một điếu thuốc, ngồi xuống đi. nói đi! Bà nhà giàu chắc tưởng tôi đang đợi bà báo giá nên tỏ ra tự tin. Tôi lắc đầu, lịch sự từ chối: Tôi không biết hút thuốc. Người đàn ông xăm mình bên cạnh có vẻ tà ác, dùng đôi mắt hung ác nhìn tôi.

Phang lồn em mẫu ảnh nội y bím múp sau buổi chụp hình

Phang lồn em mẫu ảnh nội y bím múp sau buổi chụp hình